phân tích nhân vật sơn trong gió lạnh đầu mùa

Truyện cộc Gió giá buốt đầu mùa của Thạch Lam tiếp tục mệnh danh tình thương thương, tấm lòng nhân ái của nhân loại. Nổi nhảy vô truyện là anh hùng cậu nhỏ nhắn Sơn.

Phân tích anh hùng Sơn vô truyện Gió giá buốt đầu mùa
Phân tích anh hùng Sơn vô truyện Gió giá buốt đầu mùa

Download.vn mong muốn reviews Bài văn khuôn lớp 6: Phân tích anh hùng Sơn vô truyện cộc Gió giá buốt đầu mùa, bao hàm 6 bài bác văn khuôn phân tách anh hùng Sơn. Mời xem thêm ngay lập tức tại đây.

Bạn đang xem: phân tích nhân vật sơn trong gió lạnh đầu mùa

Phân tích anh hùng Sơn - Mẫu 1

Gió giá buốt đầu mùa là một trong những trong mỗi truyện cộc tiêu biểu vượt trội của Thạch Lam. Nổi nhảy vô truyện là anh hùng Sơn - một cậu nhỏ nhắn nhân hậu, nhiều tình thương thương.

Truyện khai mạc bởi vì những câu văn mô tả về quang cảnh vạn vật thiên nhiên khi gửi gắm mùa. Mùa sầm uất cho tới, không khí trở giá buốt. Sơn xuất hiện nay với hành vi “tung chăn tỉnh dậy, tuy nhiên ko bước xuống chóng như từng Khi nhưng mà ngồi thu tay vô vào bọc”. Cậu thấy u và chị tiếp tục tỉnh dậy, đang được ngồi quạt hỏa lò nhằm trộn nước trà tợp, ai ai cũng đều đem áo rét cả rồi. Sơn cũng thấy giá buốt, “ vộ i vơ khuôn chăn quấn lên đầu rồi gọi chị Lan”. Sau cơ, Sơn “được u đem cho 1 cái áo dạ chỉ đỏ chót lộn áo dọn dẹp, ngoài lại đem phủ khuôn áo vải vóc thâm”. Với những cụ thể này, tất cả chúng ta rất có thể thấy Sơn là một trong những cậu nhỏ nhắn vô một thực trạng khá fake, cảm nhận được tình thương thương và sự che chở chu đáo của người thân trong gia đình.

Có lẽ vì vậy, Sơn biết bao tình yêu, biết thương cảm quý khách xung xung quanh. Vấn đề này thể hiện nay qua quýt tình yêu của Sơn dành riêng cho những người em gái tiếp tục rơi rụng. Khi nghe quý khách vô căn nhà nói tới em Duyên, Sơn cũng cảm nhận thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động trong khi thấy u “hơi rơm rớm nước mắt”. Hay như việc Sơn luôn luôn trầm trồ thân thuộc thiện, đùa nằm trong trẻ nhỏ con cái nghèo đói vô thôn - Thằng Cúc, thằng Xuân, con cái Tí, con cái Túc,....

Ấn tượng nhất là cụ thể trong khi thấy Hiên đang được đứng “co ro” mặt mũi cột quán, vô dông giá buốt chỉ đem với manh áo “rách mô tả tơi”, “hở cả sống lưng và tay”. Sơn cảm nhận thấy thương xót mang lại con cái nhỏ nhắn. Sơn chợt ghi nhớ rời khỏi u khuôn Hiên rất rất nghèo đói, ghi nhớ cho tới em Duyên ngày trước vẫn nằm trong đùa với Hiên ở vườn căn nhà. Một ý suy nghĩ chất lượng tốt thông thoáng qua quýt vô tâm trí Sơn - này là đem cái áo bông cũ của em Duyên mang lại Hiên. Trong khi ngóng chị Lan về căn nhà lấy áo, Sơn đứng lặng yên đợi ngóng, trong tâm địa đương nhiên thấy “ấm áp vui mừng vui”. Nhân vật Sơn tuy rằng còn nhỏ tuổi hạc, tuy nhiên tiếp tục nhiều lòng thương cảm.

Sơn là anh hùng chủ yếu vô truyện, canh ty căn nhà văn gửi gắm bài học kinh nghiệm về tình thương thương, sự hiểu rõ sâu xa và share vô cuộc sống đời thường.

Phân tích anh hùng Sơn - Mẫu 2

“Gió giá buốt đầu mùa” là một trong những truyện cộc trong phòng văn Thạch Lam. Trong truyện, anh hùng Sơn và được căn nhà văn tự khắc họa nhằm gửi gắm những tư tưởng, tình yêu của tôi.

Sơn được tự khắc họa hầu hết qua quýt góc nhìn ngữ điệu, hành vi nhằm kể từ cơ thực hiện nổi trội Điểm lưu ý về tính chất cơ hội. Thạch Lam ko mô tả những đường nét nước ngoài hình của anh hùng này.

Mở đầu truyện, Sơn xuất hiện nay với hành vi “tung chăn tỉnh dậy”, tuy nhiên ko bước xuống chóng như từng Khi nhưng mà “ngồi thu tay vô vào bọc”. Cậu cảm biến được khuôn giá buốt, vội vã vơ khuôn chăn quấn lên đầu rồi gọi chị Lan. Sau cơ, Sơn được u đem cho 1 cái áo dạ chỉ đỏ chót lộn áo dọn dẹp, ngoài lại đem phủ khuôn áo vải vóc thâm nám. Qua đoạn khai mạc, anh hùng Sơn được tự khắc họa là một trong những cậu nhỏ nhắn, sinh sống vô một mái ấm gia đình khá fake. Cậu đã nhận được được sự thương cảm và sự che chở của người thân trong gia đình xung xung quanh.

Dù vậy, Sơn ko hề trầm trồ kiêu ngạo và xa thẳm cơ hội, nhưng mà vẫn là một trong những cậu nhỏ nhắn nhân hậu, nhiều tình yêu. Khi nghe quý khách vô mái ấm gia đình nói tới Duyên - đứa em gái xứng đáng thương của Sơn tiếp tục rơi rụng năm lên tư tuổi hạc, cậu cũng cảm nhận thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu còn xúc động trong khi thấy u “hơi rơm rớm nước mắt”. Không chỉ vậy, trái ngược ngược hẳn những em bọn họ của tôi, Sơn luôn luôn trầm trồ thân thuộc thiện và đùa cùng theo với trẻ nhỏ con cái vô thôn - Thằng Cúc, thằng Xuân, con cái Tí, con cái Túc - những đứa trẻ nhỏ nghèo đói ở thôn trợ.

Tình huống là nổi trội nhất tính cơ hội của Sơn là lúc cậu phát hiện ra Hiên - cô nhỏ nhắn láng giềng không tồn tại áo giá buốt nhằm đem. Thấy Hiên đang được đứng “co ro” mặt mũi cột quán, vô dông giá buốt chỉ đem với manh áo “rách mô tả tơi”, “hở cả sống lưng và tay”, Sơn chợt ghi nhớ rời khỏi u khuôn Hiên rất rất nghèo đói, ghi nhớ cho tới em Duyên ngày trước vẫn nằm trong đùa với Hiên ở vườn căn nhà. Một ý suy nghĩ chất lượng tốt thông thoáng qua quýt vô tâm trí Sơn - này là đem cái áo bông cũ của em Duyên mang lại Hiên. Nghĩ vậy, cậu tiếp tục phát biểu với chị gái của tôi, cảm nhận được sự tán thành của chị ấy. Chị Lan tiếp tục “hăm hở” chạy về căn nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng lặng yên đợi ngóng, trong tâm địa đương nhiên thấy “ấm áp vui mừng vui”. Với ngôn kể từ giản dị nằm trong giọng văn nhẹ dịu nhưng mà thâm thúy lắng, anh hùng Sơn tiếp tục hiện thị lên đẫy sống động, trung thực.

Qua anh hùng Sơn, căn nhà văn tiếp tục gửi gắm bài học kinh nghiệm độ quý hiếm về tình thương thương nhân loại vô cuộc sống đời thường.

Phân tích anh hùng Sơn - Mẫu 3

Thạch Lam là một trong những căn nhà văn phổ biến của nền văn học tập nước Việt Nam. Văn của ông vô sáng sủa, giản dị nhưng mà trầm lặng thâm thúy lắng. Truyện cộc Gió giá buốt đầu mùa là một trong những kiệt tác phổ biến của ông. Nổi nhảy vô truyện là anh hùng Sơn - anh hùng chủ yếu của kiệt tác.

Truyện khai mạc với việc căn nhà văn mô tả quang cảnh không khí vô mùa động. Trong thực trạng cơ, Sơn thức dậy và thấy quý khách vô căn nhà, u và chị… đều “đã đem áo rét cả rồi”. Sau cơ, quang cảnh sinh hoạt của mái ấm gia đình Sơn được Thạch Lam tự khắc họa thiệt giản dị. Mẹ Sơn bảo chị Sơn bê thúng ăn mặc quần áo rời khỏi. Nhìn cái áo bông cánh xanh rờn tiếp tục cũ tuy nhiên còn lành lặn, u Sơn nói: “Đây là khuôn áo của cô ấy Duyên đấy”. Người vú già nua tiếp tục “với lấy khuôn áo lật chuồn lật lại nhắm nhía, tay vân vê những đàng chỉ”. Khi nghe u phát biểu, Sơn cũng “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động trong khi thấy u “hơi rơm rớm nước mắt”. cũng có thể thấy, anh hùng Sơn hiện thị lên là một trong những cậu nhỏ nhắn nhiều tình yêu.

Sơn sinh sống vô một mái ấm gia đình khá fake. Cậu được u quan hoài, che chở rất rất chu đáo. Sơn được đem khuôn áo dạ chỉ đỏ chót lộn áo dọn dẹp, ngoài lại đem phủ khuôn áo vải vóc thâm nám. Cách ăn diện ấy so với những đứa trẻ nhỏ nghèo đói rất lâu rồi là cả một niềm mong ước. Thằng Cúc, thằng Xuân, con cái Tí, con cái Túc vẫn đem những cỗ ăn mặc quần áo nâu bạc tiếp tục rách nát vá nhiều vị trí. Môi bọn chúng nó “tím lại”, vị trí áo xống rách nát “da thịt thâm nám đi”. Gió giá buốt thổi cho tới, bọn chúng này lại “run lên, nhị hàm răng đập vô nhau”. Khi phát hiện ra Sơn và Lan, lũ con trẻ con cái thôn chợ đều lộ vẻ “vui mừng”. Hai bà mẹ Sơn trầm trồ thân thuộc thiết với bọn chúng chứ không hề coi thường khỉnh như các em bọn họ của Sơn. Tại trên đây, anh hùng Sơn kế tiếp hiện thị lên là một trong những cậu nhỏ nhắn hòa sầm uất, thân thuộc thiện.

Không chỉ vậy, Sơn còn nhiều lòng thương cảm. Khi nom thầy Hiên đang được đứng “co ro” mặt mũi cột quán, vô dông giá buốt chỉ đem với manh áo “rách mô tả tơi”, “hở cả sống lưng và tay”. Sơn tiếp tục “động lòng thương” và chợt ghi nhớ rời khỏi u khuôn Hiên rất rất nghèo đói, ghi nhớ cho tới em Duyên ngày trước vẫn nằm trong đùa với Hiên ở vườn căn nhà. Sơn tiếp tục phát biểu với chị Lan mang lại Hiên cái áo bông cũ. Sau cơ, Lan tiếp tục “hăm hở” chạy về căn nhà lấy áo. Sơn lặng yên đợi ngóng, trong tâm địa đương nhiên thấy “ấm áp vui mừng vui”. Cái áo tiềm ẩn tấm lòng đồng cảm thâm thúy.

Xem thêm: sơ đồ tư duy văn 9

Như vậy, rất có thể “Gió giá buốt đầu mùa” là một trong những mẩu truyện nhẹ dịu, tuy nhiên lại ngập tràn tình thương thương. Nhân vật Sơn tiếp tục thể hiện nay được những độ quý hiếm nhân bản cao đẹp mắt nhưng mà người sáng tác mong muốn gửi gắm.

Phân tích anh hùng Sơn - Mẫu 4

Truyện cộc Gió giá buốt đầu mùa là một trong những truyện cộc cao tay viết lách về vấn đề trẻ nhỏ của Thạch Lam. Nổi nhảy vô truyện là anh hùng Sơn - được căn nhà văn xây đắp đẫy trung thực.

Truyện khai mạc với việc mô tả tinh xảo trong phòng văn về sự việc thay cho thay đổi của không khí. Từ cơ, anh hùng Sơn xuất hiện nay với những tâm trí, hành vi hồn nhiên của một đứa con trẻ. Cậu tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy quý khách vô căn nhà, u và chị tiếp tục trở dậy, ngồi quạt hỏa lò nhằm trộn nước trà tợp. Mọi người đều “đã đem áo rét cả rồi”. Tại ngoài Sảnh “Gió vi vu thực hiện bốc lên những mùng lớp bụi nhỏ, thổi quanh những khuôn lá thô xào xạo. Bầu trời ko âm u, toàn một white color đục”. Những cây lan vô chậu “lá lắc động và chừng như Fe lại vì thế rét”. Và Sơn cũng thấy giá buốt, cậu vơ vội vã khuôn chăn quấn lên đầu rồi gọi chị. Mọi người vô mái ấm gia đình đều và được đem áo giá buốt. Sơn cũng rất được u đem cho 1 cái áo dạ chỉ đỏ chót lộn áo dọn dẹp, ngoài lại đem phủ khuôn áo vải vóc thâm nám. Qua cơ hội reviews này, rất có thể thấy Sơn được sinh rời khỏi vô một mái ấm gia đình khá giá bán, cảm nhận được tình thương thương của quý khách xung xung quanh.

Nhưng ko vì vậy nhưng mà cậu trở thành kiêu ngạo hoặc xa thẳm cơ hội. Sơn là một trong những cậu nhỏ nhắn biết bao tình yêu. Điều này được thể hiện nay qua quýt tình yêu với những người em gái tiếp tục rơi rụng. Khi quý khách nói tới Duyên - đứa em gái xứng đáng thương của Sơn tiếp tục rơi rụng năm lên tư tuổi hạc. Người vú già nua tiếp tục “với lấy khuôn áo lật chuồn lật lại nhắm nhía, tay vân vê những đàng chỉ”. Sơn cũng cảm nhận thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động trong khi thấy u “hơi rơm rớm nước mắt”. Hay như cơ hội đối xử của Sơn với trẻ nhỏ con cái vô thôn - Thằng Cúc, thằng Xuân, con cái Tí, con cái Túc - những đứa trẻ nhỏ nghèo đói khổ sở vẫn cần đem những cỗ ăn mặc quần áo nâu bạc tiếp tục rách nát vá nhiều vị trí. Hai bà mẹ Sơn trầm trồ thân thuộc thiết với bọn chúng chứ không hề coi thường khỉnh như các em bọn họ của Sơn.

Đặc biệt nhất là hành vi của Sơn so với nhỏ nhắn Hiên. Khi thấy Hiên đang được đứng “co ro” mặt mũi cột quán, vô dông giá buốt chỉ đem với manh áo “rách mô tả tơi”, “hở cả sống lưng và tay”. Sơn cảm nhận thấy thương xót mang lại con cái nhỏ nhắn. Sơn chợt ghi nhớ rời khỏi u khuôn Hiên rất rất nghèo đói, ghi nhớ cho tới em Duyên ngày trước vẫn nằm trong đùa với Hiên ở vườn căn nhà. Một ý suy nghĩ chất lượng tốt thông thoáng qua quýt vô tâm trí Sơn - này là đem cái áo bông cũ của em Duyên mang lại Hiên. Nghĩ vậy, cậu tiếp tục phát biểu với chị gái của tôi, cảm nhận được sự tán thành của chị ấy. Chị Lan tiếp tục “hăm hở” chạy về căn nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng lặng yên đợi ngóng, trong tâm địa đương nhiên thấy “ấm áp vui mừng vui”. cũng có thể thấy rằng, anh hùng Sơn tuy rằng còn nhỏ tuổi hạc, tuy nhiên tiếp tục nhiều lòng thương cảm.

Như vậy, căn nhà văn Thạch Lam tiếp tục xây đắp truyện cộc “Gió giá buốt đầu mùa” nhẹ dịu nhưng mà thiệt thâm thúy. Cả kiệt tác ngấm thía tình thương thương thân thuộc nhân loại.

Phân tích anh hùng Sơn - Mẫu 5

Thạch Lam là một trong những căn nhà văn phổ biến nằm trong khuynh phía văn học tập thắm thiết. Một trong mỗi kiệt tác tiêu biểu vượt trội của ông là truyện cộc Gió giá buốt đầu mùa. Nhân vật chủ yếu vô truyện là cậu nhỏ nhắn Sơn.

Mùa sầm uất cho tới ko báo trước. Mẹ và chị tiếp tục trở dậy, ngồi quạt hỏa lò nhằm trộn nước trà tợp. Mọi người vô gia đều tiếp tục đem áo rét. Sơn tung chăn tỉnh dậy, tuy nhiên ko bước xuống chóng như từng Khi nhưng mà ngồi thu tay vô vào quấn. Cậu cảm biến được khuôn giá buốt, vộ i vơ khuôn chăn quấn lên đầu rồi gọi chị Lan. Sau cơ, Sơn được u đem cho 1 cái áo dạ chỉ đỏ chót lộn áo dọn dẹp, ngoài lại đem phủ khuôn áo vải vóc thâm nám. Qua đoạn khai mạc, anh hùng Sơn được tự khắc họa là một trong những cậu nhỏ nhắn, sinh sống vô một mái ấm gia đình khá fake. Cậu đã nhận được được sự thương cảm và sự che chở của người thân trong gia đình xung xung quanh.

Dù mái ấm gia đình với khá fake, được sinh sống vô sự không thiếu thốn và tình thương thương, tuy nhiên Sơn ko kiêu ngạo và xa thẳm cơ hội. Cậu lại biết bao tình yêu, biết thương cảm quý khách xung xung quanh. Điều này được thể hiện nay qua quýt tình yêu với những người em gái tiếp tục rơi rụng. Khi quý khách nói tới Duyên - đứa em gái xứng đáng thương của Sơn tiếp tục rơi rụng năm lên tư tuổi hạc. Người vú già nua tiếp tục “với lấy khuôn áo lật chuồn lật lại nhắm nhía, tay vân vê những đàng chỉ”. Sơn cũng cảm nhận thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động trong khi thấy u “hơi rơm rớm nước mắt”. Những tâm trí, xúc cảm ấy đã cho thấy Sơn là một trong những cậu nhỏ nhắn mẫn cảm, nhiều lòng thương người. Hay như cơ hội đối xử của Sơn với trẻ nhỏ con cái vô thôn - Thằng Cúc, thằng Xuân, con cái Tí, con cái Túc - những đứa trẻ nhỏ nghèo đói khổ sở vẫn cần đem những cỗ ăn mặc quần áo nâu bạc tiếp tục rách nát vá nhiều vị trí. Hai bà mẹ Sơn trầm trồ thân thuộc thiết với bọn chúng chứ không hề coi thường khỉnh như các em bọn họ của Sơn.

Đặc biệt là hành vi cừ khôi của Sơn so với nhỏ nhắn Hiên. Khi thấy Hiên đang được đứng “co ro” mặt mũi cột quán, vô dông giá buốt chỉ đem với manh áo “rách mô tả tơi”, “hở cả sống lưng và tay”. Sơn cảm nhận thấy thương xót mang lại con cái nhỏ nhắn. Sơn chợt ghi nhớ rời khỏi u khuôn Hiên rất rất nghèo đói, ghi nhớ cho tới em Duyên ngày trước vẫn nằm trong đùa với Hiên ở vườn căn nhà. Một ý suy nghĩ chất lượng tốt thông thoáng qua quýt vô tâm trí Sơn - này là đem cái áo bông cũ của em Duyên mang lại Hiên. Nghĩ vậy, cậu tiếp tục phát biểu với chị gái của tôi, cảm nhận được sự tán thành của chị ấy. Chị Lan tiếp tục “hăm hở” chạy về căn nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng lặng yên đợi ngóng, trong tâm địa đương nhiên thấy “ấm áp vui mừng vui”. Cảm xúc ấy đã cho thấy chân thành và ý nghĩa của việc share đưa về sự niềm hạnh phúc mang lại từ đầu đến chân nhận và người mang lại. Nhân vật Sơn tuy rằng còn nhỏ tuổi hạc, tuy nhiên tiếp tục nhiều lòng thương cảm. Như vậy, anh hùng Sơn được tự khắc họa qua quýt ngữ điệu, hành vi và tâm trí. Việc dùng ngôn kể từ giản dị nằm trong giọng văn nhẹ dịu nhưng mà thâm thúy lắng, anh hùng Sơn hiện thị lên đẫy sống động, trung thực.

Qua anh hùng Sơn, căn nhà văn Thạch Lam mong muốn gửi gắm bài học kinh nghiệm về tình thương thương, sự hiểu rõ sâu xa và share vô cuộc sống đời thường.

Phân tích anh hùng Sơn - Mẫu 6

Trong “Gió giá buốt đầu mùa”, anh hùng Sơn và được căn nhà văn tự khắc họa nhằm gửi gắm những tư tưởng, tình yêu của tôi.

Mở đầu kiệt tác là những câu văn mô tả vạn vật thiên nhiên khi gửi gắm mùa đẫy tinh xảo. Mùa sầm uất đã đi vào, vô thực trạng cơ, anh hùng Sơn hiện thị lên với những hành vi, tâm trí thiệt thơ ngây, hồn nhiên. Sơn tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy quý khách vô căn nhà, u và chị tiếp tục trở dậy, ngồi quạt hỏa lò nhằm trộn nước trà tợp. Và Sơn cũng rất được u đem cho 1 cái áo dạ chỉ đỏ chót lộn áo dọn dẹp, ngoài lại đem phủ khuôn áo vải vóc thâm nám. Những cụ thể đã cho thấy rằng Sơn là một trong những cậu nhỏ nhắn được sinh rời khỏi vô một mái ấm gia đình khá fake, cậu luôn luôn cảm nhận được tình thương thương và sự che chở của quý khách vô mái ấm gia đình.

Xem thêm: soạn văn 8 bài hịch tướng sĩ

Không chỉ vậy, Thạch Lam còn tự khắc họa đường nét tính cơ hội của anh hùng này. Sơn là một trong những cậu nhỏ nhắn sinh sống tình yêu, nhân hậu Nghe cho tới Duyên - đứa em gái xứng đáng thương của Sơn tiếp tục rơi rụng năm lên tư tuổi hạc. Khi phát hiện ra người vú giá bán “với lấy khuôn áo lật chuồn lật lại nhắm nhía, tay vân vê những đàng chỉ”, Sơn cảm nhận thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu còn xúc động trong khi thấy u “hơi rơm rớm nước mắt”. Sơn luôn luôn trầm trồ thân thuộc thiện và đùa cùng theo với trẻ nhỏ con cái vô thôn - Thằng Cúc, thằng Xuân, con cái Tí, con cái Túc - những đứa trẻ nhỏ nghèo đói ở thôn trợ.

Nhưng cảm động nhất là hành vi của Sơn trong khi thấy Hiên - cô nhỏ nhắn láng giềng không tồn tại áo giá buốt nhằm đem. Khi thấy Hiên đang được đứng “co ro” mặt mũi cột quán, vô dông giá buốt chỉ đem với manh áo “rách mô tả tơi”, “hở cả sống lưng và tay”, Sơn chợt ghi nhớ rời khỏi u khuôn Hiên rất rất nghèo đói, ghi nhớ cho tới em Duyên ngày trước vẫn nằm trong đùa với Hiên ở vườn căn nhà. Một ý suy nghĩ chất lượng tốt thông thoáng qua quýt vô tâm trí Sơn - này là đem cái áo bông cũ của em Duyên mang lại Hiên. Nghĩ vậy, cậu tiếp tục phát biểu với chị gái của tôi, cảm nhận được sự tán thành của chị ấy. Chị Lan tiếp tục “hăm hở” chạy về căn nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng lặng yên đợi ngóng, trong tâm địa đương nhiên thấy “ấm áp vui mừng vui”. Truyện đem giọng văn nhẹ dịu nhưng mà thâm thúy, anh hùng Sơn được hiện thị lên đẫy sống động.

Với anh hùng Sơn, căn nhà văn tiếp tục gửi gắm bài học kinh nghiệm độ quý hiếm về tình thương thương nhân loại vô cuộc sống đời thường.